Hạnh Phúc, Khổ Đau, và Em

Thơ Lê Văn Bỉnh

Thân tặng những cặp vợ chồng già đã có một thời sóng gió

Hình như có điều gì em chưa hiểu rõ

Giữa Hạnh Phúc và Khổ Đau

 

Hạnh Phúc mong manh khoảnh khắc

Đến nhà bếp đến bàn ăn

Đến phòng khách đến giường ngủ

Hay khi chúng ta cùng quanh quẩn dọn dẹp cửa nhà

Nếu em không nhanh tay chụp lấy

Còn đợi chờ đong  đếm cho đầy

Nó sẽ vụt bay đi

Bằng đôi cánh dài rất khỏe

Rồi nó đậu trên hàng dậu láng giềng

Hay trên vai bạn bè quen thuộc

Nhìn em mỉm cười

Tiếc cho cơ hội đã vuột trôi

Để  bây giờ em đứng một mình

Cô đơn buồn bã

Cảm nhận trên tấm lưng còng già cổi

Những năm tháng dài lê thê đè nặng khổ đau

Em cố sức vùng vẫy thoát mau

Đôi khi em thành công

Cứ gọi là thành công

Đập vỡ khổ đau ra từng mảnh vụn

Cẩn thận quét gom chôn vùi đâu đó

Hay tung rải ra biển khơi ào ào sóng gió

Những mảnh vụn tưởng chừng như biến như tan

Em đâu ngờ còn vướng lại trong tim

Chỉ một ít thôi

Vâng chỉ một ít thôi

Rồi sau đó lớn lên

Lớn lên

Tích tụ từ từ thành từng  tảng

Lại làm tim em đau nhói vô cùng

 

Em yêu

Hình như em chưa rõ được điều này

Và hạnh phúc chúng ta cứ vuột khỏi tầm tay

Lê Văn Bỉnh

Giáng Sinh 2020

 

Hoài Niệm

Thơ Cao Nguyên

thơ bay theo hơi cơm vừa cạn nước
mùi chữ thơm hương gạo mới quê nhà
gạo đã đi quá nửa vòng trái đất
đến quê người gợi nhớ lúa mùa xa

mùa xa quá mà thơ còn quanh quẩn
dẫu bây giờ cơm ngày nấu một lần
phải chi mẹ còn bên vòng lửa ấm
ngày hai lần con ngửi được hương thơ

đời vẫn thế thẩn thờ chi lạ rứa
liệu mốt mai còn níu được bao lần
thơ bay lên từ nồi cơm vừa cạn
biết tuổi đời còn lãng mạn vu vơ

tại anh nhắc nên lòng em hoài niệm
nhớ điệu vần cười chúm chím trêu thơ
ơi chữ nghĩa lững lờ bay theo gió
nhớ giữ giùm hơi hướm đã từng mơ

những giấc mơ của quê nhà tìm lại
cũng hoang đường như tìm mẹ ngày xưa
như tìm lại hương hoa cau, hoa bưởi
còn ủ thơm trong áo tím qua mùa!

Cao Nguyên

Bão Cuồng

Thơ Cao Nguyên

người ơi! đốt lửa giùm em
cho tan đói lạnh qua đêm bão cuồng
lũ dồn, sóng quặn, xoáy nguồn
xé rừng, toạc đất, vỡ cồn lúa khoai
quê ta nghèo đói luân hồi
mãi râm ran khóc rối bời ruột gan
năm nào bão chẳng dập ngang
còn đay nghiến gió cho oan nghiệt tràn
mẹ ôm cái bóng ru giòn
thân con nước cuộn hồn còn quẩn quanh
xót đời cha níu mái tranh
đã tan hoang vỡ tanh banh cột kèo
tội em náu giữa quê nghèo
đời qua đếm tuổi trên điều rủi may
chưa về buồn đã quắt quay
gặp em nước mắt chắc đầy ngợp tim
chỉ đành đốt lửa giùm em
xua tan đói lạnh qua đêm bão cuồng
ngủ đi em nhé, ngủ ngon
đừng kinh hãi mẹ ru giòn bóng con!

Cao Nguyên

Thanh Hóa Của Tôi

Thơ Trần Quốc Bảo

Ngày xưa Thanh Hoá của tôi ơi !

Kỷ niệm vàng son buổi thiếu thời

Hè tới Đoàn Sinh Công cắm trại

Sầm Sơn lồng lộng gió trùng khơi

 

Ôi Thanh Hóa, trùng trùng nỗi nhớ

Đất Lam Sơn, trang sử rạng ngời

Vùng Núi Nưa địa linh nhân kiệt

Triệu Trinh Vương oanh liệt một thời

 

Miền Đông Sơn, Trống Đồng Ngọc Lũ

Nền Văn Minh Lạc Việt muôn đời

Vào núi Giáp Sơn, Hang Từ Thức

 Người xưa nhập động lên Thiên Thai

 

Thanh Hóa oai hùng trang sử máu

Ba Làng Tân Đạo, những đầu rơi

Nơi pháp trường ngàn người tử đạo

Vinh danh Thiên Chúa đến muôn đời

 

Những ngày nghỉ học về thăm Ấp

Cánh đồng chiêm vàng óng chân trời

Mẹ già cười, răng đen rưng rức

”Được mùa Nông Cống, sống mọi nơi”

 

Cầu Hàm Rồng vươn mình đứng giữa

Chín mươi chín ngọn núi Đá Vôi

Điền Hộ, Nga Sơn vào Tam Tổng

Con tầu ngừng lại ở Ga Gôi

 

Đường lên Cẩm Thủy xa tăm tắp

Chênh vênh nhà sàn ngang lưng đồi

Nàng Thái Hồi Xuân ngồi dệt lụa

Tay ngà thoăn thoắt chuyển con thoi

 

Mùa lũ, nước dâng tràn Sông Mã

Mênh mông Nhân Lộ, khúc gò bồi

Mỗi năm mỗi lụt, ôi vất vả !

Rứa tề, cuộc sống vẫn êm trôi

 
Ngược dòng Sông Chu về Bái Thượng

O Mường Lang Chánh nặng vai gùi

Thơm thơm mùi quế, mùi măng, nấm

Váy chàm, yếm chẽn đẫm mồ hôi

 

Đến Thường Xuân, rượu cần nếp núi

Say hò : ” Dắc cành dinh, tày ơi ! ”   (*)

Dân ”Tày” sơn cước hồn mộc mạc

Yêu thương nhau, trao nhau tình người

 

Thanh Hóa trong tôi nguyên nỗi nhớ

Nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ khôn nguôi

Cội hoàng mai giữa vườn Thanh ấy

Hoa cũ, người xưa . . . tản mạn rồi

 

Tôi vẫn nhớ người tình Thanh Hóa

Kỷ niệm yêu đương buổi thiếu thời

Nụ hôn đầu, trên đồi hoa tím

Bây giờ nhìn lại qúa xa xôi !

 

 – Có phải Bạn là người Thanh Hoá

Đang đọc thơ tôi ở cuối trời ?

Xin nhận nơi đây, dù xa lạ

Tấm Tình Quê, tự đáy lòng tôi.

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả: quocbao_30@yahoo.com

(*) Dắc cành dinh, Tày ơi = Đánh (khua, gõ) cồng lên, bạn Tày ơi!

Đêm Trung Thu

Thơ Cao Nguyên

Tháng Tám nhớ Rằm Trung Thu
xa trong vằng vặc tít mù xuân em
nhớ xưa Phố rợp Hoa Đèn
chân chen, tay vẫy – chê khen bạn mình

Đèn mày xấu. Đèn tao xinh
chòng qua ghẹo lại cái tình trẻ con
chia nhau miếng bánh thơm ngon
miệng cười ha hả vun tròn tuổi mơ

Anh còn nhớ mấy câu thơ
em viết từ dạo ngẩn ngơ vì tình:
” đêm nay Trăng đẹp. Trăng xinh
Chị Hằng, Chú Cuội – phải mình không anh? “

Vậy mà đã mấy mươi năm
Cuội – Hằng xa cách, tình thành chiêm bao
dõi em theo một ánh sao
tim còn rung nhịp ra vào tuổi thơ

Đêm Trung Thu – anh vẫn chờ
em về trẩy hội giữa Thơ và Đèn
Hằng ơi! Cuội vẫn nhớ em
ngọn đèn xưa ấy sáng lên rồi nè !

Cao Nguyên

Thanks, Mom – Tạ Ơn Mẹ

THANKS, MOM

When you have a mother
who cares so much for you
that anything you want
becomes her desires.
When you have a mother
who is so understanding that
no matter what is bothering you
she can make you smile.
When you have a mother
who is so strong that
no matter what obstacles she faces
she is always confident in front of you.
When you have a mother
who actively pursues her goals in life
but includes you in all her goals
you are very lucky indeed.
Having a mother like this
makes it easy to grow up
into a loving, strong adult.
Thank you for
being this kind
of wonderful mother

Susan Polis Schutz

TẠ ƠN MẸ

Khi mà bạn có Mẹ hiền
Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần
Những gì bạn muốn bạn cần
Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
Khi mà bạn có Mẹ hiền
Cảm thông cùng bạn mãi thêm tuyệt vời
Bạn dù gặp cảnh buồn đời
Mẹ làm bạn nở nụ cười an nhiên.
Khi mà bạn có Mẹ hiền
Me thường vững chí lại thêm can trường
Dù muôn chướng ngại cản đường
Tỏ cho bạn thấy Mẹ thường tự tin.
Khi mà bạn có Mẹ hiền
Mục tiêu cuộc sống vươn lên hàng ngày
Bao gồm cả bạn trong đây
Bạn thời may mắn tràn đầy bạn ơi.
Ai mà có Mẹ vậy rồi

Trưởng thành thoải mái, cuộc đời lên hương
Kiên cường, mạnh mẽ, thân thương
Nhờ bàn tay Mẹ dễ dàng thành nhân.
Tạ ơn Mẹ quý vô ngần

Tấm gương hiền mẫu tuyệt luân rạng ngời.

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(chuyển dịch)

______________________________________

Ru Hời Năm Canh

Thơ Trần Quốc Bảo

Ru con, Canh 1

À ơi!

Hạ hời ơi!

Canh một con ngủ cho say

Để mẹ ra chợ ăn mày nuôi con

Xót xa mấy chục năm tròn

Qủi ma ngự trị trên non sông này

Sống trong tủi nhục đắng cay

Mất tự do, mất luống cầy nương khoai

Mất hiện tại, mất tương lai

Như câm điếc, dưới gót giầy Cộng nô

Toàn dân uất hận giặc Hồ

Tôn thờ Cộng sản dày mồ Việt Nam

Dòng lịch sử bốn ngàn năm

Ai ngờ nay lại tối tăm thảm sầu

Mười nước mạt nhất hoàn cầu

Việt Nam Công Sản, hàng đầu con ơi!

Ru con, Canh 2

À ơi!

Hạ hời ơi!

Canh hai con ngủ cho vùi

Để mẹ ra chợ buôn chui, bán lòn

Mánh mung chằng đủ nuôi con

Đồ nhà chôm hết, đâu còn thứ chi

Hết cơm, hết cả khoai mì

Bo bo sống sượng, lấy gì con ăn

Gườm gườm mũi súng công an

Lao tù cải tạo gian nan chất chồng

Cột điện mà nó biết rông

Thì nó đã bỏ, nó dông tám đời!

Một năm ba mét vải sồi

Ăn lông ở lỗ như thời sơ khai

Vậy mà nói láo thiệt tài

Tự do, hạnh phúc, vượt ngoài chỉ tiêu! (?) ”

Ru con, Canh 3

À ơi!

Hạ hời ơi!

Canh ba con ngủ cho yên

Đừng nghe Việt Cộng tuyên truyền ba hoa

Tối ngày ông ổng qua loa

Hòa bình, độc nập, rân ta phú cường! ”

Người dân đội đất nằm sương

Những câu bịp bợm dễ thường ai tin

Thiên đường Các-mác Lê-nin

Là nơi đầy đọa ăn xin ngủ đường

Việt Nam mình thật đáng thương

Dưới tay Đảng trị, tai ương dập dồn

Với Tầu Cộng, Đảng cúi luồn

Với dân, đàn áp đến muôn kinh hoàng

Núi sông phủ một mầu tang

Mẹ nhìn con ngủ hai hàng lệ rơi!

Ru con, Canh 4

À ơi!

Hạ hời ơi!

Canh tư con ngủ cho ngoan

Ru con lòng mẹ nát tan thảm sầu

Đắng cay nhìn khắp năm châu

Việt Nam mình có phải đâu ngu hèn

Vốn dòng Hồng-Lạc Rồng-Tiên

Giang sơn như gấm hoa miền Á Đông

Biết bao liệt nữ anh hùng

Biết bao tuấn kiệt, kiếm cung văn đàn

Thế mà Nước mất nhà tan

Quốc dân gánh chịu muôn vàn khổ đau

Sĩ phu … sao chịu …cúi đầu ???

Anh thư, hào kiệt … lánh đâu hết rồi ???

Da vàng máu đỏ con ơi!

Có nghe lời mẹ ru hời năm canh ???

Ru con, Canh 5

À ơi!

Hạ hời ơi!

Canh năm con ngủ đã lâu

Niềm đau sông núi con đâu biết gì

Hỡi ơi! … Tổ Quốc lâm nguy !!!

Tầu-Cộng xâm lấn biên thùy Nước ta

Nam Quan lùi mốc thiệt xa

Ngoài khơi, Quần đảo Hoàng sa mất rồi!

Dâng Đặc khu, dâng núi đồi

Đảng dâng Vũng Áng cho người ngoại bang

Chúng làm nhà máy thép gang

Làm chim, cá chết, tàn hoang xứ mình

Than ôi! vận Nước điêu linh

Ai người cứu Nước hi sinh anh hùng ?

Qua đêm tăm tối mịt mùng

Con ơi! Tỉnh dậy rạng đông rồi kìa !

-o-

Ru con nước mắt đầm đià

“Con ơi! Nước Việt mai kia mất còn

 Tương lai Tổ Quốc tay con

Mau mau vùng dậy cứu non sông nhà !!!”

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của Tác Giả: quocbao_30@yahoo.com

Trăm Năm 

Thơ Cao Nguyên

Xưa mừng Thất Thập lai hy
nay vui Cửu Thập chẳng gì ngạc nhiên
Bảy Mươi vừa độ cao niên
nhẩn nha vui cuộc điền viên rượu trà

Buồn vui từng chặng đường qua
ngẫm cho rõ lẽ vẫn là hư không
tự mình thắp sáng cội Tâm
điểm hồng đồng tử soi vòng chân như

Sống vui nhờ có tiếng cười
trong viện dưỡng lão hay từ nhà riêng
mỗi bình minh vẫn nghe chim
hát trong nắng mọng trên miền viễn du

Chọn màu vẽ nét tâm tư
với hoa lá trổ sắc trời hân hoan
tạm quên những chuyện mất còn
ngộ duyên thiên mệnh chu toàn nhân sinh .

Cao Nguyên

Trên đường đồng hành cùng các bạn cao niên Việt Mỹ, cảm nhận  mình còn hưởng điều phúc hạnh.
Mời bạn một tách trà thơm, một ly rượu hồng hay tặng bạn môt tấm thiệp vui đều rất tuyệt vời.
Bản vẽ hôm nay trên những tấm thiệp gửi tặng bạn cao niên như tâm tình trên những dòng thơ “Trăm Năm” qua liên tưởng lời chúc “Bách Niên Giai Lão” của thời xưa .
Một trăm năm của cuộc đời trên tấm thiệp được diễn cảm qua tâm tưởng 1 cây đại thụ  với 2 vòng quay theo chu trình luân chuyển của đất trời .
Gửi tặng bạn mến thương tấm thiệp cùng bài thơ Trăm Năm với lòng trân trọng .
Cao Nguyên

Ngày Của Mẹ 2020

Thơ Cao Nguyên

Thân mến gửi đến những người
đang còn có Mẹ bên đời yêu thương

Dâng tặng Mẹ đóa hồng đẹp tuyệt vời
chứa thương yêu suốt cuộc đời của con
nhớ Mẹ lắm nhưng vẫn chưa về được
vì đường đi từng bước nhiễm vi trùng

Ngày Của Mẹ năm nay xin hẹn lại
khi an vui cùng mở tiệc chúc mừng
tình nồng ấm giữa vòng tay thân ái
đời sẽ vui như thuở tuổi đang Xuân

Kính an Mẹ yêu quý của các con
mọi ngày vẫn bình yên và mạnh khỏe
dẫu chung quanh cuộc sống đời lặng lẽ
nhưng lòng con nghe Mẹ hát lời ru

Những lời ru thấm ân tình của Mẹ
tiếp truyền nguồn sinh lực sống cho con
vượt thế cuộc qua bao thời dâu bể
Mẹ trong con tâm huyết mãi ấm nồng.

Cao Nguyên

Washington D.C. – May 08, 2020

Lockdown – Phong Tỏa

Thơ Richard Hendrick

Bài thơ “Lockdown” về nạn dịch “Covid-19” của tu sĩ Richard Hendrick

Tu sĩ Richard Hendrick sống và làm việc ở Ireland (Ái Nhĩ Lan). Ông đã đăng tải bài thơ “Lockdown” (“Phong tỏa”) của ông trên facebook vào ngày 13 tháng Ba năm 2020. Bài thơ đã được rất nhiều người tán thưởng. Bài thơ muốn truyền giao một thông điệp mạnh mẽ về niềm Hy Vọng trong cơn hỗn loạn vì bệnh dịch “corona” (Covid-19) truyền nhiễm khắp nơi và nhà cầm quyền đang ban hành những biện pháp nghiêm ngặt để ngăn chặn bệnh lan truyền (a strong message of hope during the coronavirus pandemic).
Bài thơ đã trấn an nhiều triệu người trên khắp thế giới đang bị ốm đau, chết chóc, bị chia cách và phong tỏa bởi lệnh “trú ẩn tại chỗ” để tránh lây lan bệnh dịch này. Bài thơ khuyên nhủ là tuy có “Sợ hãi” và “Cách ly” nhưng đừng đưa tới “Hận thù” và “Cô độc”. Kêu gọi mọi người Nguyện cầu và Thương yêu, mong có sự lưu tâm và tích cực giúp đỡ lẫn nhau.
Tác giả tâm sự: “Chim vẫn hót, bầu trời vẫn trong xanh, tiếng hát ca vẫn vang lên. Ngay cả trong những biến cố tang thương vẫn nẩy sinh điều Thiện, lòng Nhân và sự Từ bi Bác ái để thương yêu hết mọi người mọi vật. Mong bài thơ mang lại sự an ủi cho con người, làm iảm bới sự đau thương và tổn thất.”

LOCKDOWN

Yes there is fear.
Yes there is isolation.
Yes there is panic buying.
Yes there is sickness.
Yes there is even death.
But,
They say that in Wuhan after so many years of noise
You can hear the birds again.
They say that after just a few weeks of quiet
The sky is no longer thick with fumes
But blue and grey and clear.
They say that in the streets of Assisi
People are singing to each other
across the empty squares,
keeping their windows open
so that those who are alone
may hear the sounds of family around them.
They say that a hotel in the West of Ireland
Is offering free meals and delivery to the housebound.
Today a young woman I know
is busy spreading fliers with her number
through the neighbourhood
So that the elders may have someone to call on.
Today Churches, Synagogues, Mosques and Temples
are preparing to welcome
and shelter the homeless, the sick, the weary
All over the world people are slowing down and reflecting
All over the world people are looking at their neighbours in a new way
All over the world people are waking up to a new reality
To how big we really are.
To how little control we really have.
To what really matters.
To Love.
So we pray and we remember that
Yes there is fear.
But there does not have to be hate.
Yes there is isolation.
But there does not have to be loneliness.
Yes there is panic buying.
But there does not have to be meanness.
Yes there is sickness.
But there does not have to be disease of the soul
Yes there is even death.
But there can always be a rebirth of love.
Wake to the choices you make as to how to live now.
Today, breathe.
Listen, behind the factory noises of your panic
The birds are singing again
The sky is clearing,
Spring is coming,
And we are always encompassed by Love.
Open the windows of your soul
And though you may not be able
to touch across the empty square,
Sing.

Richard Hendrick

March 13th 2020

PHONG TỎA

Đúng là hãi sợ khắp nơi

Đúng là nơi chốn kia thời cách ly

Bán mua hoảng loạn kể chi

Ốm đau và chết chóc thì tràn lan.

Nhưng người ta lại nói rằng

Sau khi Vũ Hán nhiều năm ồn ào

Giờ đây bạn được vui sao

Lại nghe chim chóc hót vào không gian.

Người ta cũng lại nói rằng

Sau vài tuần lễ xóm làng lặng yên

Bàu trời xanh, xám, trong thêm

Không còn dày đặc khắp miền khói sương.

Người ta nói khắp phố phường

Assisi vắng nơi vườn công viên

Bà con cùng hát triền miên,

Mở toang cửa sổ qua bên láng giềng

Để ai cô độc kề bên

Nghe như thân thuộc hát thêm vui mừng.

Người ta hòa nỗi vui chung

Nói trong khách sạn nơi vùng phía Tây

Ái Nhĩ Lan, chính tại đây

Tặng ăn miễn phí, giao ngay tận nhà.

Hôm nay tôi biết một bà

Mang truyền đơn phát khắp ra xóm làng

Ghi số điện thoại rõ ràng

Người già cần giúp dễ dàng nhắn tin.

Nhà thờ, thánh thất, chùa chiền

Hôm nay chuẩn bị đón thêm đồng bào

Không nhà, kiệt sức, ốm đau

Có nơi tạm trú dạt dào tình thương.

Con người ở khắp muôn phương

Bình tâm suy tưởng và đang dần dà

Nhìn đồng loại mà ngộ ra

Nhận chân sự thật xưa đà thấy đâu

Rằng mình thật mạnh mẽ sao

Rằng mình bất lực cỡ nào bản thân

Thấy điều quan trọng vô ngần

Là Tình yêu với tha nhân dâng trào

Vậy chúng ta hãy nguyện cầu

Nhớ rằng tuy sợ, tránh mau thù hằn.

Tuy phân ly, phải cách ngăn

Tránh đừng cô độc, thân nhân xa lìa

Bán mua hỗn loạn nhiều khi

Tránh đừng bần tiện, chi li, đê hèn.

Dù cho đau ốm kề bên

Tránh gieo bệnh hoạn nhiễm lên tâm hồn

Dù cho kề cận tử vong

Tình yêu vẫn nở hoa lòng tái sinh.

Giờ mau thức tỉnh tâm mình

Chọn ra lối sống trong lành cần theo.

Hôm nay, hít thở cho đều

Bỏ ngoài tai náo động gieo tâm người.

Nghe kìa chim lại hót rồi

Bầu trời trong sáng, xuân tươi vườn nhà,

Tình yêu chất ngất quanh ta

Tâm hồn mở rộng thăng hoa cõi lòng.

Dù cho xa cách khác vùng

Dễ chi kề cận vui cùng bên nhau

Bạn ơi có khó gì đâu

Hãy vang tiếng hát cho sầu muộn tan.

 

LS Ngô Tằng Giao

(chuyển ngữ / March 25th 2020)