“Người Thơ Chỉ Có Tuổi Đôi Mươi. “

Ngô Tằng Giao

     Nhà văn, nhà thơ HÀ BỈNH TRUNG lại ra mắt sách một lần nữa. Kỳ này hầu như để đánh dấu hơn 60 năm cầm bút của mình. Tác giả từng là chủ bút, chủ biên… của nhiều báo chí, đặc san từ năm 1951 ở Hà Nội kéo dài cho tới ngày nay nhưng sức sáng tác vẫn bền bỉ. Gia tài văn học tính tới nay khá đồ sộ: 12 tập truyện (dài có, ngắn có). 16 tập thơ (kể cả sáng tác lẫn dịch thuật, thơ tiếng Anh và kịch thơ) v.v… Hiện nay tác giả là chủ tịch Câu Lạc Bộ Văn Học Nghệ Thuật vùng Hoa Thịnh Đốn. Trong buôỉ ra mắt sách ngày hôm nay tất cả có 3 tác phẩm được mang trình làng: một tập truyện ngắn và hai tập thơ.*

Tập truyện “MỘT CHUYẾN ĐI” gồm 8 truyện ngắn sáng tác và 6 truyện dịch.

Truyện dịch được dịch từ nguyên bản tiếng Pháp của hai tác giả là Charles Baudelaire và Guy de Maupassant. Truyện chỉ có mục đích để độc giả có dịp so sánh cách viết truyện của người Việt mình với người ngoại quốc mà thôi.

     Nói chung thời các nhân vật trong truyện ngắn của nhà văn Hà Bỉnh Trung dễ dàng gặp nhau, quen nhau rồi yêu nhau. Khi thì gặp gỡ bên bờ sông lúc câu cá. Khi thì cận kề trong phòng đợi ở một phi trường. Có lúc lại bất ngờ gặp nhau trên một chuyến tàu đi du lịch ngoài biển khơi…

Đặc biệt là một nữ sinh viên văn khoa yêu thơ, rồi yêu người làm thơ khi khám phá ra đó là ông Thầy dạy mình. Dù Thầy trò tuổi tác cách nhau đến cả 2 con giáp nhưng tiếng sét ái tình của cả đôi bên đã bùng nổ quá nhanh chóng vì chỉ diễn ra trong một buổi tan học…

Để phát biểu về những sự kiện quá đặc biệt này tác giả ghi lại rằng mình muốn: “Lớp người trẻ thuộc thế hệ thứ 2 ở Mỹ thay đổi về cách sống và cách suy nghĩ. Xa dần ý niệm bảo thủ. Chấp nhận lối sống phóng khoáng và tự do trong đời sống và tình yêu.”

Tác giả đưa ra một quan niệm khá độc đáo về sự phân biệt tuổi trẻ với tuổi già: “Còn những người trên 65 dù lên tới 75, 85 hay hơn nữa mà vẫn hăng hái hoạt động trong cộng đồng, trong xã hội, trong các sinh hoạt văn hóa nghệ thuật thì người ấy vẫn còn trẻ.   

*

     Hai tập thơ mang tên “TÂM SỰ” gồm 90 bài thơ và “NHỮNG NÀNG THƠ” gồm 115 bài.

Thơ của nhà thơ Hà Bỉnh Trung từ mấy chục năm nay gần như điêu luyện với đủ thể loại. Còn đề tài thời rất đa dạng. Nhưng hầu như đa số là ngả về Tình Yêu. Chính vì thế trong 2 tác phẩm thơ mới này Tình Yêu cũng “chất ngất lên ngôi.”

Nói tới Tình Yêu tất nhiên phải có chuyện hẹn hò, rồi tặng hoa, đôi khi ôm ấp và khi xa cách thì nhung nhớ v.v… Đối tượng thường là người đẹp, từ cổ chí kim vẫn vậy. Chỉ cần ghi lại tên mấy bài thơ của tác giả cũng đủ thấy, nào là “Vọng mỹ nhân”, “Em đi, ai sẽ là hoa hậu” và  “Nàng thơ hoa hậu” v.v…

Khi yêu thời chỉ cần một cái “nhìn” đưa tình cũng đủ làm rung động lòng người:

          “Chỉ một buổi gần nhau, đời cũng đẹp
          Chỉ nhìn nhau cũng nhịp loạn con tim.”

Rồi đến “cặp mắt”, rồi đến “vành môi”. Khi thì đẹp như hoa:

          “Tâm tình em rộng mở
          Qua đôi mắt đen trong
          Một bông hồng chớm nở
          Trên đôi môi em hồng”

Khi thì nóng bỏng khiến cho cơn sóng tình dào dạt:

          “Môi em đỏ nét son còn nóng
          Và mắt huyền em chợt gợi tình.”

Tất nhiên không thể thiếu một nụ hôn khi những lời yêu đương được thốt ra:

         “Anh sẽ nói yêu em
          Em không tin, em hỏi
          Một nụ hôn êm đềm
          Thay những gì anh nói.”

Lại còn phải kể đến “cặp má” nữa chứ:

       “Má hồng thắm, mảnh mai thân dáng liễu
        Không một ai tả được vẻ yêu kiều”

Và còn mái tóc, làn da, giọng nói, dáng người v.v… thôi thì đủ cả mọi nét diễm kiều của con người đẹp luôn luôn được các thi nhân phong lên ngôi vị hoa hậu.

Tình Yêu phát xuất từ hồi còn trẻ, tâm hồn còn ngây thơ nhưng vẫn say đắm và bồng bột:

          “Nhớ ngày ấy, ta hãy còn thơ dại
          Vừa gặp nhau ta đã vội yêu ngay
          Yêu mê đắm như người yêu thuốc sái
          Mê rượu men, nồng tinh chất dễ say.”

Tình Yêu kéo dài tới tuổi già mặc cho thời gian trôi qua:

          “Cuối đời càng thấy yêu nhau
          Thời gian trôi chảy ngàn sau vẫn còn”

Tình Yêu tồn tại đến tận cuối con đường trần thế dù cho có bị cách trở chia xa:

          “Cuối đời càng thấy yêu đời
          Cách xa càng thấy yêu người cách xa.”…

Tình Yêu kéo dài tới tận cả kiếp sau nữa họa chăng mới đủ:

          “Một đời không đủ để yêu nhau
          Thì hẹn cùng em cả kiếp sau.”

Tình Yêu vẫn dạt dào nổi sóng trong biển tình dù đã biết cuộc đời là giả tạm, là “vô thường”:

          “Thế gian một cõi vô thường
          Nhân gian còn lắm đoạn đường mộng hoa
          Mai đây dù có chia xa
          Biển tình em, sóng tình ta vẫn còn”

Tình Yêu vẫn tồn tại đến vô cùng dù đã biết cuộc đời là ảo ảnh, là “sắc-không”:

          “Nếu ‘Không là sắc, sắc là không’
          Ta có còn chi để ngóng trông?
          Ta chỉ còn em, dù ảo ảnh
          Để yêu thương mãi đến vô cùng.”

Tình Yêu thúc đẩy con người lại ước muốn quay về tìm nhau chứ không mong thoát khỏi vòng “luân hồi” như tư tưởng Phật giáo:

          “Vòng luân hồi đã chứng minh
          Dòng đời theo với vòng tình yêu đương
          Ta yêu, yêu hết đoạn đường
          Lại quay về nẻo vô thường tìm nhau.”

Tình Yêu trong thơ của nhà thơ Hà Bỉnh Trung quả thật là cuồng nhiệt và mãnh liệt như thế nên nhiều khi độc giả phải thắc mắc rằng Nàng Thơ sắc nước hương trời trong những dòng thơ này là có thật hay chỉ là một nhân vật tưởng tượng được nêu ra làm đề tài hầu gợi hứng làm thơ cho thi nhân?

Nhà thơ tác giả của chúng ta lên tiếng về điểm này: “ngầm hiểu đó là một thiếu nữ hay phụ nữ mà người làm thơ có lòng yêu thích, thì nữ nhân đó là Nàng Thơ của người thơ đó.”  Tác giả cũng nhấn mạnh thêm rằng Nàng Thơ: “có nghĩa là cảm hứng thi ca, nguồn cảm hứng làm thơ”:

          “Trời đất bắt thi nhân giàu tưởng tượng
          Để làm thơ trong thế giới yêu đương
          Thơ ca tụng những cuộc tình không tưởng
          Những cuộc tình lớn đẹp khắp mười phương.”

Nhưng đôi khi lãng đãng trong những dòng thơ khác tác giả lại cho thấy xuất hiện một nhân vật dường như rất hiện thực và trần tục:

          “Nhiều đêm anh viết thơ cho em
          Em ngủ say sưa nằm cạnh bên”

Hiện thực đến nỗi có cả chuyện tình yêu trắc trở vì “em lên xe hoa” với người khác:

          “Vu quy nhật! nàng đã qua nhà khác
           Tôi không còn có dịp được gần nhau.

Thôi thì xin người đọc có lẽ tùy theo con tim của chính mình mà tự rút ra kết luận về điểm này!

HBT1
Nhà văn, nhà thơ Hà Bỉnh Trung từng là Hội Trưởng Hội Cao Niên, với tuổi đời gần chín chục nhưng thơ vẫn chất ngất Tình Yêu. Trong những tác phẩm của mình tác giả đã có hai thi phẩm mang tên là “Yêu mãi ngàn năm” và “Vẫn mãi yêu em.” Bởi thế trong giới văn học nghệ thuật vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn tác giả vẫn thường được mệnh danh là “Nhà Thơ của Tình Yêu.”

Tác giả Hà Bỉnh Trung từng kể lại rằng: “Có bạn hỏi tôi đã lớn tuổi rồi mà vẫn làm thơ tình vậy sao?” Tác giả chỉ cười và đọc mấy vần thơ của mình:

“Ai hỏi xuân xanh? Ta chỉ cười
Người thơ chỉ có tuổi đôi mưoi
Tim non sống trẻ và mơ trẻ
Giữ mãi tình yêu đẹp suốt đời.”

Tác giả luôn tuyên bố rằng: “Thơ tôi viết đa số là về tình yêu. Có lẽ tôi nghĩ chì có tình yêu mới là con đường đi chung của nhân loại. Chỉ riêng tình yêu mới làm rung động được tiếng nhạc lòng của con người…” Tác giả tâm sự: “Về phần tôi, ơn Trời Phật độ ban cho có tuổi thọ, tôi muốn theo đuổi viết những bài thơ tình mãi mãi chừng nào còn trí nhớ và minh mẫn, chừng nào còn cảm thấy rung động yêu đời thực tâm và tha thiết, để nói lên cho hậu thế biết tình yêu là thiêng liêng, là bất diệt và không bị hạn chế với thời gian.”

Con tim có những lý lẽ riêng của nó. Khó mà lý giải theo suy nghĩ thường tình. Xin mời quý độc giả yêu thơ văn hãy vào nhàn lãm trong khu vườn văn và thơ của nhà văn nhà thơ Hà Bỉnh Trung để có dịp cùng chung nhịp đập con tim tươi mát và trẻ trung với tác giả. Chắc chắn quý vị sẽ được hưởng những hương thơm ngan ngát của tình yêu trong một khu vườn đầy hoa thơm cỏ lạ.

LS. NGÔ TẰNG GIAO
(tóm tắt bài nói chuyện ngày 29-11-2011
nhân dịp giới thiệu 3 tác phẩm mới
của nhà văn nhà thơ Hà Bỉnh Trung)

HBT2

Văn Minh Da Vàng

Cao Nguyên

 

World_Peace_we_can_do_it

 

 

 

 

 

 

 

khi những ngón tay da vàng 
nhón chiếc kẹo chocolate màu đen 
trên bàn tiệc của người da trắng 
ánh sáng văn minh tràn vào Phương Đông 
thế kỷ hai mươi viết lời nhân bản 
bằng máu hồng trên bán đảo Đông Dương

khi những bàn tay da vàng 
gom những đồng dollar màu xanh 
trên cánh đồng tư bản bỏ vào túi riêng 
ánh sáng văn minh vụt tắt 
bởi lũ quạ đen che khuất mặt trời 
theo bản ngã sinh tồn của loài ác điểu

khi những đóa hoa anh đào 
nở thắm trong ký ức người da vàng lưu vong 
sự khát khao tự do bùng cháy 
cùng lúc tiếng chuông đảnh lễ giao thừa 
vang theo lời nguyện cầu quốc thái dân an 
nền văn mình phương đông tái hiện 
trong tim hằng triệu người dân Việt

khi những bàn tay da vàng hân hoan siết chặc 
ngọn lửa nhân quyền đốt cháy mọi nhà tù 
xây trong triều đại quyền lực quỉ ám 
ánh sáng văn minh tràn qua mọi ngõ ngách 
lũ người vong bản lộ diện và sám hối 
tòa án lương tri phán quyết: 
tất cả những ai phản bội tổ quốc quê hương 
sẽ chịu án chung thân trong nỗi đau dân tộc!

Cao Nguyên
Virginia 12/2015

Tạ Ơn

Cao Nguyên
 image
Tạ Ơn đời xóa căm hờn
Gieo hoa nhân ái ngát vườn nhân sinh
 
Tạ Ơn cha mẹ sinh thành
nuôi con lớn giữa ngọn ngành quê hương
 
Tạ Ơn người gởi yêu thương
trong dòng ân nghĩa trên đường tình đi
 
Tạ Ơn dòng thác lương tri
vẫn nồng nhịp chảy giữa nghi vấn đời
 
Tạ Ơn bằng hữu quanh tôi
chung chia vinh nhục buồn vui cõi người
 
Tạ Ơn đất, Tạ Ơn trời
cho tôi còn đứng giữa đời hôm nay .
 
Cao Nguyên

Paris, Cuộc Tình Nồng

Bùi Thanh Tiên

Chiều xuống chậm trên công viên, tượng đá
Lá rơi vàng ngập lối vườn Lục Xâm
Dáng ai ngồi ghế nhỏ, nhớ xa xăm
Sương lành lạnh, nghe tiếng thu man mác.

Thu Paris, buồn tuôn giòng nước mắt
Vòng tay nào ôm chặt nỗi tha hương
Ga Lyon nghẹn ngào, vẫy tay dường tan tác
Tháp Eiffel cao vời, còn đứng mãi cô đơn…

Ánh nắng lên, Sacré Coeur rộn rã dập dồn
Khu Montmartre mang mang tình nghệ sĩ
Quán vỉa hè réo gọi bến năm xưa
Vòng tay chặt, vừa lòng nhau em nhỉ?

Moulin Rouge, đêm sâu vùng suy nghĩ
Ðôi mắt bồ câu đen láy, ngõ đi về
Sao em khóc khi dòng Seine xanh mãi?
Môi em mềm mật đắng cõi đam mê…

Paris ơi, đây buổi chiều vàng tuyệt thế
Nét hương yêu quay theo điệu valse gầy
Tay trong tay hoa bướm ngất ngây say
Ðời phiêu lãng, cuộc tình nồng bất tận…

Ivry-Sur-Seine, ngày 30-8-05.
Kỷ Niệm Mùa Thu Paris.

paris

Lái Xe An Toàn

Phạm Văn Tuấn

car driving3

I/ Hệ thống giao thông.

Khi một người được cấp “bằng lái xe”, người này đã được phép tham gia vào một phạm vi hoạt động mới, đó là hệ thống giao thông và bằng lái xe tượng trưng cho nhiều trách nhiệm mới.

Hệ thống giao thông gồm ba phần, là con người, xe cộ và đường lộ. Mục đích của hệ thống giao thông là di chuyển nhiều người từ một nơi này tới một nơi khác trong các điều kiện an toàn, tiết kiệm và hữu hiệu. Đây là một tổ chức rất phức tạp gồm các người đi bộ, đi xe đạp, các người lái hay ngồi trên xe gắn máy và xe hơi… Những loại người này đã không được huấn luyện kỹ càng như trong phạm vi thuộc các hệ thống vận chuyển khác, chẳng hạn như các phi công lái máy bay.Đọc thêm…

Thu

BÀI XƯỚNG:

THU
Thấm thoắt hè qua lại tới thu,
Thu về bao cảnh gợi hồn thơ.
Trời cao thăm thẳm mây bay nhẹ,
Hồ rộng mông mênh nước lặng tờ.
Lá đã biến màu xanh đổi tía,
Trăng vừa rửa mặt tỏ thay mờ.
Hồn quê vướng vít năm canh mộng,
Nghe gió heo may luống thẫn thờ.
KIM Y PHẠM LỆ OANH
(1913-1999)

BÀI HỌA:

THU
Lá vàng phô sắc dệt rừng thu,
Ly khách lâng lâng với hứng thơ
Bao ý khơi nhanh vào mấy vận
Từng dòng ươm vội xuống đôi tờ
Thương về làng cũ: mây u ám
Nhớ đến quê xưa: gió mịt mờ
Bốn chục thu vàng thân lữ thứ
Linh hồn nước Việt mãi tôn thờ.
TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO
(Kính họa, Thu 2015)

Thu Cảm Nơi Đất Khách – Màu Thời Gian

tho NTG photo

Bài xướng:

THU CẢM NƠI ĐẤT KHÁCH

Thu về lã chã lá vàng rơi,
Đầm ấm ngày vui sắp hết rồi.
Cát chuyển, mây bay, mù mịt đất,
Mưa rền, sấm động, ủ ê trời.
Quê người khó kiếm đài sen nở,
Đất khách khôn trông mộng trúc chồi.
Giá lạnh, thu phong, buồn thấm thía,
Bâng khuâng chạnh nhớ nước xa vời!

TÔ GIANG TỬ (1908-1994)
(VA, Thu 1986)

Bài họa:

MÀU THỜI GIAN

Xào xạc ngoài song tiếng lá rơi,
Gió thu lành lạnh thoảng qua rồi.
Bồng bềnh mây tụ ven đầu núi,
Lờ lững nhạn chao khuất cuối trời.
Hoa úa, nụ non đua hé nhụy,
Tre già, măng nõn vội đâm chồi.
Màu thời gian ướp vàng muôn lá
Trong nhịp đời trôi mãi tuyệt vời!

TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO
(VA, Thu 1996)

Khổng Phu Tử (551 – 479 trước Tây Lịch) Vị Thầy Của Muôn Đời

Phạm Văn Tuấn

            Các lời giảng dạy của Đức Khổng Tử đã không gây được ảnh hưởng trong thời đại của ông song nhờ các môn đệ và các nhà trí thức theo Khổng Học, đạo Khổng đã trở nên một triết lý chính thức của Trung Hoa vào thế kỷ thứ hai trước Tây Lịch và các sách vở viết về Khổng Học đã được coi là căn bản của nền giáo dục phổ thông của Trung Hoa từ thời đại đó.

            Qua nhiều thế kỷ tại Trung Hoa, đạo Khổng đã được khai triển, sửa đổi tùy theo thời đại và theo nhận thức của mỗi học giả nhờ đó Khổng Học vẫn được duy trì, là triết lý sâu rộng nhất và cho tới thế kỷ 20, ảnh hưởng của Đạo Khổng đã lan rộng qua nhiều quốc gia tại Á châu.

            Ngày nay tại Hoa Kỳ, các học sinh xuất sắc gốc Á châu thường có nguồn gốc từ 4 quốc gia là Trung Hoa, Nhật Bản, Triều Tiên và Việt Nam. Nhiều người đặt câu hỏi nguyên nhân nào đã dẫn đến sự vươn lên của giới trẻ trong phạm vi học đường, từ tiểu học đến đại học? Các học sinh gốc Thái Lan, Căm Bốt… với nền căn bản Phật Giáo Tiểu Thừa, cho cuộc đời là vô thường, cũng như các học sinh Indonesia hay Mã Lai theo đạo Hồi, đã không dấn thân vào cộng đồng, không thấy rõ trách nhiệm của họ đối với gia đình và xã hội như những con em của các gia đình có căn bản về Khổng Giáo.

            Sợi dây ràng buộc một cá nhân với gia đình, với cộng đồng, với xã hội của triết lý Khổng Học đã khiến cho cá nhân phải vượt trội. Cũng vì lợi ích của những điều giảng huấn Khổng Học mà tại Triều Tiên, Đài Loan và Nhật Bản, Khổng Giáo đã gây được các ảnh hưởng rất lớn lao và được áp dụng vào cách xử thế của mọi người. Nền văn minh “nhân bản”, đặt căn bản trên các giáo điều Khổng Học, đã làm đẹp con người, làm đẹp cách xử thế trong cộng đồng và xã hội, trong khi đó nền văn minh “cơ giới” dễ đưa lại các tiện nghi vật chất, các phương tiện để giải phóng con người khỏi những giới hạn về sức mạnh, năng lực… đối với không gian và thời gian. Như vậy Khổng Học đã được bắt đầu ra sao và Khổng Phu Tử đã sống và đã giảng dạy triết lý trong hoàn cảnh nào?Đọc thêm…

Cáo Trạng Trung Quốc Xâm Lược Lịch Sử – Văn Minh – Văn Hóa

Cao Thế Dung

 

DẪN NHẬP

Cướp đoạt quần đảo Hoàng Sa và một phần Trường Sa của Việt Nam, Trung Quốc lại ngang ngược tự ý khoanh vạch đường lưỡi bò 9 đoạn, nhận 90% diện tích Biển Đông thuộc chủ quyền của Trung Quốc! Bảo rằng các nhà lãnh đạo CHND Trung Hoa không hiểu biết lịch sử: không đúng. Viện Sử học và Viện Khảo cổ ở ngay bên cạnh các ông, dưới trướng lãnh đạo của các ông. Hai Viện này, các sử gia và học giả phải triệt để theo chỉ đạo cùa CT Mao Trạch Đông cùng với nhà nước CHNDTH ra đời, 1-10-1949, viết lại Lịch sử Việt Nam, Đông Nam Á và Á châu quan hệ với Trung Hoa từ Nhà Hán đến thế kỷ 19 cho phù hợp với ý đồ bành trướng của Mao Trạch Đông, gọi là “lấy lại đất cũ của Trung Quốc (TQ) đã do đế quốc thực dân Tây phương chiếm đoạt của Trung Quốc”. Từ bấy giờ các sử gia hàng đầu của CHNDTH như Phạm Văn Lan, Hướng Đạt, Chu Nhất Chương mải miết khẩn trương viết các bộ sử mới như Trung Quốc sử giản biên, Trung Quốc Thông sử, cao cấp khác bản hoàn toàn xuyên tạc, bịa đặt, bóp méo Lịch sử Việt Nam liên quan với các triều đại Trung Hoa từ đời Nhà Hán về sau.Đọc thêm…