Nguyễn Phú Long
Lời giới thiệu: Vào thời thanh bình của Miền Nam Tự Do, chàng là dân Biên Hòa, vào một buổi trưa hè nóng nực, bèn trèo lên cây bưởi để hái hoa, bất ngờ nhìn xuống cái ao phía dưới, thấy một thiểu nữ thật đẹp, da trắng, bỏ xiêm y, tắm ao, nàng đâu ngờ rằng có chàng thi sĩ đang ở trên cây bưởi nhìn xuống. Lỗi tại ai?
Xin mời đọc các dòng thơ diễn tả tấm lòng "rộn ràng" của nhà thơ, bởi vì chàng đã nhìn thấy "dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên", và kết quả là "bèo trôi, cá lặn, ra vào phân vân", giống như tác giả.
(PVT)
Tắm Ao
"Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà..." lòng dạ xôn xao!
Ô kìa! Thiếu nữ má đào
Bỏ xiêm y lội dưới ao rất tình
Nước trong leo lẻo lung linh
Giữa trời cô lấy tay mình rửa tay.
Nhẹ nhàng vuốt sợi lông mày
Bèo trôi, cá lặn, bên này ngẩn ngơ.
Trèo lên cây bưởi thẫn thờ
Dưới ao phẳng lặng trên bờ vắng hoe
Đang vui sao vội bỏ đi
Áo xiêm chẳng để chút gì cho nhau.
Hỡi cô thiếu nữ má đào
Bèo trôi, cá lặn, ra vào phân vân
Nụ tầm xuân, nụ tầm xuân
Mai sau còn biết có lần nữa chăng?
Nguyễn Phú Long.
(Trích trong: Tuyển Tập Thơ Văn, (trang 108) của Ba Nhà Thơ: Hoa Văn, Nguyễn Phú Long và Trần Quốc Bảo (2016)).