Cao Nguyên
1 –
mới Tháng Hai, đã nhớ Tháng Tư
chưa qua Xuân đã chết nụ cười
trời gió chướng – được mùa nước mắt
tràn qua tim, chảy suốt đời người!
từ Phố Bolsa – nhìn thấy lửa
cháy đỏ trời dọc theo Sông Ba
bạn bè chết, nhớ tên từng đứa
gọi nhau vào bi khúc xót xa!
2 –
giữa Tháng Hai, đã nhớ Tháng Tư
tại ký ức nhầm ngày, lộn chỗ
hay đến kỳ siêu độ bạn ta
bốn – mươi – năm tìm không thấy mộ
nỗi buồn ấy hiển nhiên có thực
ai không tin – cứ hỏi bạn ta
viên đạn nào bắn vào giữa ngực
khi tim còn dồn nhịp thiết tha!
3 –
Tây Nguyên ơi! gót hồng, đất đỏ
vội vàng chi đi chẳng giã từ
để bây giờ còn nghe tiếc nhớ
núi rừng xưa in cả bóng người!
Ruộng Đồng hỡi! luống cày vỡ đất
gieo cho xanh hạt giống Tin Yêu
từ mỗi chỗ đau buồn rất thật
triệu đoá hồng Nhân Ái mọc lên !