Quà Vợ

Trần Quốc Bảo

 

 – Sinh nhật tôi,

Bà tính cho cái đồng hồ qủa lắc,

            Inline image   

Thôi ! thôi . . . mua miếc làm cái gì !

Bày đặt ra cho tốn bạc cắc,

Tiệm tùng nơi đây nó bán sale,

Là nó bịp mình, chứ vẫn mắc !

 

Vả lại, thủơ giờ không đồng hồ,

Mà tôi chớ hề sai một khắc.

Giờ giấc trong bụng này chứ đâu,

Hễ đói thì biết khỏi phải nhắc !

 

Đồng hồ chình ình ngay trên trời,

Sáng, trưa, chiều . . . bao giờ trục trặc?

Ban đêm thì ngó lên chòm sao,

Hoặc nhìn ánh trăng soi vằng vặc.

 

Còn chuyện trễ giờ . . . nhằm nhò chi,

Ai sớm, mặc ai chẳng thắc mắc !

Năm mươi năm trước, tôi đã qua,

Cái tuổi tứ thập nhi bất hoặc.

 

Xấp rầy, mắt kém, lưng hay đau,

Chân xụm ba chè, đi cà lặc.

Bạc đầu, chậm chạp, ai cười đâu,

Mà cười . . . ối thôi ! cười cũng mặc !

 

Tôi nói bà nghe . . . ở xứ này,

Cái giờ, cái giấc, rất kỳ quặc!

Ba hồi nó đổi lung tung beng,

Mình coi đồng hồ cũng chưa chắc !

 

Vậy mua đồng hồ làm quái gì!

Tối ngày sốt ruột nghe tích tắc.

Tuổi già ưa trầm lặng suy tư,

Cửa nhà chỉ thích im phăng phắc.

                  *

Đến ngày sinh nhật . . . nếu bà cưng,

Thì ghé tiệm làm chai Cognac.

Đem về, tôi nhậu . . . tôi ngâm thơ,

Tình già, nhiêu đó là tương đắc!

–  Thế đủ rồi !!!

 

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

 Địa chỉ điện thư của Tác Giả: quocbao_30@yahoo.com

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *